Tôi chỉ thấy thích mê đi cách nói của chị! Bây giờ người ta ít cái để viết và lười đi tìm vấn đề mới đến mức này sao? Thật đáng buồn quá!
Bài này hay này, mọi người đọc đi!
..............................
“Không ai bắt người khác theo “khẩu vị” của mình về đánh giá một tác phẩm nghệ thuật. Nhưng để làm thành cái tít “Người đàn bà ở chân đèo Ngang đòi kiện VTV” thì câu chuyện khác mất rồi...
PGĐ Trung tâm sản xuất phim truyền hình Việt Nam (VFC) Trần Thùy Linh
Phó Giám đốc Trung tâm sản xuất phim truyền hình Việt Nam (VFC) Trần Thùy Linh chia sẻ với Báo Phunutoday xung quanh bài viết: "Người đàn bà viết văn ở Đèo Ngang đòi kiện VTV tới cùng" được đăng tải trên VNN ngày 17/5/2011 của tác giả Đan Hoàng.
Thưa chị, trên Vietnamnet có đăng bài viết: ""Người đàn bà viết văn ở Đèo Ngang" đòi kiện VTV tới cùng" chị đã đọc bài này chưa? Quan điểm của chị thế nào?
Bây giờ tôi hết xúc động vì câu chuyện này. Nhưng có chút ngạc nhiên vì sự dai dẳng của “người đàn bà viết văn” muốn làm kẻ “đốt đền” để được nổi tiếng. Nếu bà ta dù chỉ có chút ít tài năng về nghề viết thì có lẽ bà ta không lựa chọn cách ứng xử này. Bất cứ ai cầm bút viết những dòng chữ từ trái tim và lương tâm đều có tự trọng và liêm sỉ. Còn khi không có điều đó hoặc đánh mất thì chắc chắn họ sẽ không bao giờ viết được bất cứ cái gì gọi là văn chương hoặc những gì tương tự…
Có người viết từng chồng, từng chồng sách nhưng chưa bao giờ những tác phẩm đó gọi là văn chương, cũng như chưa bao giờ và không bao giờ trở thành nhà văn. Nhưng có nhà văn, nhà thơ lập danh chỉ qua một truyện ngắn, tiểu thuyết hay một bài thơ… Chuyện đó chắc khỏi cần nói nhiều.